次韵诸公清樾轩诗

作者:郭年长 朝代:五代诗人
次韵诸公清樾轩诗原文
天下之患,最不可为者,名为治平无事,而其实有不测之忧。坐观其变,而不为之所,则恐至於不可救;起而强为之,则天下狃於治平之安而不吾信。惟仁人君子豪杰之士,为能出身为天下犯大难,以求成大功;此固非勉强期月之间,而苟以求名之所能也。   天下治平,无故而发大难之端;吾发之,吾能收之,然后有辞於天下。事至而循循焉欲去之,使他人任其责,则天下之祸,必集於我。   昔者晁错尽忠为汉,谋弱山东之诸侯,山东诸侯并起,以诛错为名;而天子不以察,以错为之说。天下悲错之以忠而受祸,不知错有以取之也。   古之立大事者,不惟有超世之才,亦必有坚忍不拔之志。昔禹之治水,凿龙门,决大河而放之海。方其功之未成也,盖亦有溃冒冲突可畏之患;惟能前知其当然,事至不惧,而徐为之图,是以得至於成功。   夫以七国之强,而骤削之,其为变,岂足怪哉?错不於此时捐其身,为天下当大难之冲,而制吴楚之命,乃为自全之计,欲使天子自将而己居守。且夫发七国之难者,谁乎?己欲求其名,安所逃其患。以自将之至危(...)
①三山:山名,在今南京市西南。还望:回头眺望。京邑:指南齐都城建康,即今南京市。②灞涘望长安:借用汉末王粲《七哀诗》“南登霸陵岸,回首望长安”诗意。灞,水名,源出陕西蓝田,流经长安城东。河阳视京县:借用西晋诗人潘岳《河阳县诗》“引领望京室” 诗意。河阳:故城在今河南梦县西。京县:指西晋都城洛阳。两句意为:我怀着眷恋之情,傍晚登上三山,回头眺望都城建康。③丽:使动用(...)
“国破山河在,城春草木深。”诗篇一开头描写了春望所见:山河依旧,可是国都已经沦陷,城池也在战火中残破不堪了,乱草丛生,林木荒芜。诗人记忆中昔日长安的春天是何等的繁华,鸟语花香,飞絮弥漫,烟柳明媚,游人迤逦,可是那种景象今日已经荡然无存了。一个“破”字使人怵目惊心,继而一个“深”字又令人满目凄然。诗人写今日景物,实为抒发人去物非的历史感,将感情寄寓于物,借助景物反托情感,为全诗创造了一片荒凉凄惨的气氛。“国破”和“城春”两个截然相反的意象,同时存在并形成强烈的反差。“城春”当指春天花草树木繁盛茂密,烟景明丽的季节,可是由于“国破”,国家衰败,国都沦陷而失去了春天的光彩,留下的只是颓垣残壁,只是“草木深”。“草木深”三字意味深沉,表示长安城里已不是市容整洁、井然有序,而是荒芜破(...)
颈联转写今悲,满腔忠心却遭外贬,本是皇帝刻薄寡恩,是皇帝自己疏远他,可诗人却偏说“移官岂至尊”,决无埋怨皇帝之意,故成为杜甫忠君的美谈。元人赵汸《杜律赵注》卷上评云:“子美乃心王室,出于天性。故身陷贼中而奋不顾死,间道归朝。及为(...)
他不合烧阿房三十六宫,杀降兵二十万人。先到咸阳,不依前言,自号为君。赶故主,杀子缨,诛绝斩尽。更杀义帝江心巾打家难奔。
拜受祭之。
在这阑珊的暮春时节,两人突然相逢,“蓦地”是何等的惊奇,是何等的出人意表,故而这种情是突发的,不可预料的,也不可阻拦的。在古代男女授受不亲的前提下,一见钟情所带来的冲击无法想象。可是,恋人的心是最不可捉摸的,“心事眼波难定”,惊鸿一瞥的美好情感转而制造了更多的内心纷扰,所以,“谁省,谁省,从此簟纹灯影”这一直(...)
此曲在写作手法方面很有特色。一、富有想象力。作者拥有非同凡响的想象力。“缥缈佳人双飞凤,紫萧寒月满长空。”湖上的箫声引起作者的遐想。前句写作者隐约地好像看到萧史与弄玉这一对佳人乘着飞凤长空飘逸而去,这是虚写。后句写湖上的萧声与天空的寒月引起诗人的遐想,这是想象丰富多彩。二、虚幻与现实、古与今的交杂。虚景:蕊珠宫——天宫、蓬莱洞——海上仙山;实景:青松——钱塘十景之一、红藕——西湖十景之一。镜头从虚幻的仙境转移至地面的真实情景。精致美妙与仙府的奇异美景融为一体。三、善用修辞。曲中用了比喻、夸张和衬托手法。“蕊珠宫”是道教传说中的天宫,“蓬莱”则是传说中的海上仙山。作者把西湖的美比喻成美不胜收的天宫和仙山,让人联想到西湖的美。“千机云锦重”,形容天上的云和彩霞象织女用织机织出的千重云锦,幻想与现实相融合,使西湖夜景更加柔媚动人。阵阵晚风给人带来湖面的清凉,使人舒适而惬意、满意。上下菱歌打破了西湖寂静,更显出四周的安恬。“千机云锦重”是形容晚霞之多之美“,一片银河冻”乃是形容银河的冷清。此两句乃是数目上的衬托。一个形容多一个形容冷清,无形中增强了画面所表达的感情色彩。四、引用典故。引用箫史、弄玉的故事。箫史善吹箫,秦穆公将喜爱吹箫的女儿弄玉嫁给他。数年后,弄玉乘凤、箫史乘龙,升天而去。(见汉刘向《列仙传·卷上·萧史》。五、押韵。除了“缥缈佳人双飞凤”和“阑干晚风”,其他的韵脚相同。六、对仗工整。 对仗是用对称的字句或按照字音的平仄和字义的虚实做成对偶的语句以增强语言的感染力和表现力,使内容更鲜明有理,让读者有深刻的印象。如“蕊珠宫,蓬莱洞”“青松影里,红藕香中”。另外,全曲语言华丽,风格典雅,用字雅正,全篇散曲皆是。其语言充满华丽美,语句精炼,词语配搭恰当,手法熟练,具备本身的典雅风格。 在内容上也很有特色,一、以景托情。作者选用了阑干、菱歌、渔火来概括西湖秋夜之美。作者通过星星点火的鱼货,时断时续的晚风,上上下下的菱歌,把秋夜西湖的静,表现得十分生动传神。二、视觉、听觉、嗅觉、触觉和幻觉的交错。视觉——青松影里,看见青色的松树倒影在湖里。听觉——缥缈佳人双飞凤,紫箫寒月满长空,听到日夜游湖人的箫声应起了。嗅觉——红藕香中,嗅到湖上荷花飘来的阵阵清香。触觉——阑干晚风,晚风吹来,触到诗人的肌肤。 幻觉——缥缈佳人双飞凤,紫萧寒月满长空,作者幻想仿佛看见了两位佳人骑着飞凤,披着清冷的月光向广寒宫飞去。
陡寒还热,急雨随晴,化工无准,将息偏难,更向分携处、立多时。吟鬓凋霜,世味嚼蜡,病骨怯朝衣。我有一壶风月,荔丹芝紫,约君同话心期。
次韵诸公清樾轩诗拼音解读
tiān xià zhī huàn ,zuì bú kě wéi zhě ,míng wéi zhì píng wú shì ,ér qí shí yǒu bú cè zhī yōu 。zuò guān qí biàn ,ér bú wéi zhī suǒ ,zé kǒng zhì yú bú kě jiù ;qǐ ér qiáng wéi zhī ,zé tiān xià niǔ yú zhì píng zhī ān ér bú wú xìn 。wéi rén rén jun1 zǐ háo jié zhī shì ,wéi néng chū shēn wéi tiān xià fàn dà nán ,yǐ qiú chéng dà gōng ;cǐ gù fēi miǎn qiáng qī yuè zhī jiān ,ér gǒu yǐ qiú míng zhī suǒ néng yě 。   tiān xià zhì píng ,wú gù ér fā dà nán zhī duān ;wú fā zhī ,wú néng shōu zhī ,rán hòu yǒu cí yú tiān xià 。shì zhì ér xún xún yān yù qù zhī ,shǐ tā rén rèn qí zé ,zé tiān xià zhī huò ,bì jí yú wǒ 。   xī zhě cháo cuò jìn zhōng wéi hàn ,móu ruò shān dōng zhī zhū hóu ,shān dōng zhū hóu bìng qǐ ,yǐ zhū cuò wéi míng ;ér tiān zǐ bú yǐ chá ,yǐ cuò wéi zhī shuō 。tiān xià bēi cuò zhī yǐ zhōng ér shòu huò ,bú zhī cuò yǒu yǐ qǔ zhī yě 。   gǔ zhī lì dà shì zhě ,bú wéi yǒu chāo shì zhī cái ,yì bì yǒu jiān rěn bú bá zhī zhì 。xī yǔ zhī zhì shuǐ ,záo lóng mén ,jué dà hé ér fàng zhī hǎi 。fāng qí gōng zhī wèi chéng yě ,gài yì yǒu kuì mào chōng tū kě wèi zhī huàn ;wéi néng qián zhī qí dāng rán ,shì zhì bú jù ,ér xú wéi zhī tú ,shì yǐ dé zhì yú chéng gōng 。   fū yǐ qī guó zhī qiáng ,ér zhòu xuē zhī ,qí wéi biàn ,qǐ zú guài zāi ?cuò bú yú cǐ shí juān qí shēn ,wéi tiān xià dāng dà nán zhī chōng ,ér zhì wú chǔ zhī mìng ,nǎi wéi zì quán zhī jì ,yù shǐ tiān zǐ zì jiāng ér jǐ jū shǒu 。qiě fū fā qī guó zhī nán zhě ,shuí hū ?jǐ yù qiú qí míng ,ān suǒ táo qí huàn 。yǐ zì jiāng zhī zhì wēi (...)
①sān shān :shān míng ,zài jīn nán jīng shì xī nán 。hái wàng :huí tóu tiào wàng 。jīng yì :zhǐ nán qí dōu chéng jiàn kāng ,jí jīn nán jīng shì 。②bà sì wàng zhǎng ān :jiè yòng hàn mò wáng càn 《qī āi shī 》“nán dēng bà líng àn ,huí shǒu wàng zhǎng ān ”shī yì 。bà ,shuǐ míng ,yuán chū shǎn xī lán tián ,liú jīng zhǎng ān chéng dōng 。hé yáng shì jīng xiàn :jiè yòng xī jìn shī rén pān yuè 《hé yáng xiàn shī 》“yǐn lǐng wàng jīng shì ” shī yì 。hé yáng :gù chéng zài jīn hé nán mèng xiàn xī 。jīng xiàn :zhǐ xī jìn dōu chéng luò yáng 。liǎng jù yì wéi :wǒ huái zhe juàn liàn zhī qíng ,bàng wǎn dēng shàng sān shān ,huí tóu tiào wàng dōu chéng jiàn kāng 。③lì :shǐ dòng yòng (...)
“guó pò shān hé zài ,chéng chūn cǎo mù shēn 。”shī piān yī kāi tóu miáo xiě le chūn wàng suǒ jiàn :shān hé yī jiù ,kě shì guó dōu yǐ jīng lún xiàn ,chéng chí yě zài zhàn huǒ zhōng cán pò bú kān le ,luàn cǎo cóng shēng ,lín mù huāng wú 。shī rén jì yì zhōng xī rì zhǎng ān de chūn tiān shì hé děng de fán huá ,niǎo yǔ huā xiāng ,fēi xù mí màn ,yān liǔ míng mèi ,yóu rén yǐ lǐ ,kě shì nà zhǒng jǐng xiàng jīn rì yǐ jīng dàng rán wú cún le 。yī gè “pò ”zì shǐ rén chù mù jīng xīn ,jì ér yī gè “shēn ”zì yòu lìng rén mǎn mù qī rán 。shī rén xiě jīn rì jǐng wù ,shí wéi shū fā rén qù wù fēi de lì shǐ gǎn ,jiāng gǎn qíng jì yù yú wù ,jiè zhù jǐng wù fǎn tuō qíng gǎn ,wéi quán shī chuàng zào le yī piàn huāng liáng qī cǎn de qì fēn 。“guó pò ”hé “chéng chūn ”liǎng gè jié rán xiàng fǎn de yì xiàng ,tóng shí cún zài bìng xíng chéng qiáng liè de fǎn chà 。“chéng chūn ”dāng zhǐ chūn tiān huā cǎo shù mù fán shèng mào mì ,yān jǐng míng lì de jì jiē ,kě shì yóu yú “guó pò ”,guó jiā shuāi bài ,guó dōu lún xiàn ér shī qù le chūn tiān de guāng cǎi ,liú xià de zhī shì tuí yuán cán bì ,zhī shì “cǎo mù shēn ”。“cǎo mù shēn ”sān zì yì wèi shēn chén ,biǎo shì zhǎng ān chéng lǐ yǐ bú shì shì róng zhěng jié 、jǐng rán yǒu xù ,ér shì huāng wú pò (...)
jǐng lián zhuǎn xiě jīn bēi ,mǎn qiāng zhōng xīn què zāo wài biǎn ,běn shì huáng dì kè báo guǎ ēn ,shì huáng dì zì jǐ shū yuǎn tā ,kě shī rén què piān shuō “yí guān qǐ zhì zūn ”,jué wú mái yuàn huáng dì zhī yì ,gù chéng wéi dù fǔ zhōng jun1 de měi tán 。yuán rén zhào pāng 《dù lǜ zhào zhù 》juàn shàng píng yún :“zǐ měi nǎi xīn wáng shì ,chū yú tiān xìng 。gù shēn xiàn zéi zhōng ér fèn bú gù sǐ ,jiān dào guī cháo 。jí wéi (...)
tā bú hé shāo ā fáng sān shí liù gōng ,shā jiàng bīng èr shí wàn rén 。xiān dào xián yáng ,bú yī qián yán ,zì hào wéi jun1 。gǎn gù zhǔ ,shā zǐ yīng ,zhū jué zhǎn jìn 。gèng shā yì dì jiāng xīn jīn dǎ jiā nán bēn 。
bài shòu jì zhī 。
zài zhè lán shān de mù chūn shí jiē ,liǎng rén tū rán xiàng féng ,“mò dì ”shì hé děng de jīng qí ,shì hé děng de chū rén yì biǎo ,gù ér zhè zhǒng qíng shì tū fā de ,bú kě yù liào de ,yě bú kě zǔ lán de 。zài gǔ dài nán nǚ shòu shòu bú qīn de qián tí xià ,yī jiàn zhōng qíng suǒ dài lái de chōng jī wú fǎ xiǎng xiàng 。kě shì ,liàn rén de xīn shì zuì bú kě zhuō mō de ,“xīn shì yǎn bō nán dìng ”,jīng hóng yī piē de měi hǎo qíng gǎn zhuǎn ér zhì zào le gèng duō de nèi xīn fēn rǎo ,suǒ yǐ ,“shuí shěng ,shuí shěng ,cóng cǐ diàn wén dēng yǐng ”zhè yī zhí (...)
cǐ qǔ zài xiě zuò shǒu fǎ fāng miàn hěn yǒu tè sè 。yī 、fù yǒu xiǎng xiàng lì 。zuò zhě yōng yǒu fēi tóng fán xiǎng de xiǎng xiàng lì 。“piāo miǎo jiā rén shuāng fēi fèng ,zǐ xiāo hán yuè mǎn zhǎng kōng 。”hú shàng de xiāo shēng yǐn qǐ zuò zhě de xiá xiǎng 。qián jù xiě zuò zhě yǐn yuē dì hǎo xiàng kàn dào xiāo shǐ yǔ nòng yù zhè yī duì jiā rén chéng zhe fēi fèng zhǎng kōng piāo yì ér qù ,zhè shì xū xiě 。hòu jù xiě hú shàng de xiāo shēng yǔ tiān kōng de hán yuè yǐn qǐ shī rén de xiá xiǎng ,zhè shì xiǎng xiàng fēng fù duō cǎi 。èr 、xū huàn yǔ xiàn shí 、gǔ yǔ jīn de jiāo zá 。xū jǐng :ruǐ zhū gōng ——tiān gōng 、péng lái dòng ——hǎi shàng xiān shān ;shí jǐng :qīng sōng ——qián táng shí jǐng zhī yī 、hóng ǒu ——xī hú shí jǐng zhī yī 。jìng tóu cóng xū huàn de xiān jìng zhuǎn yí zhì dì miàn de zhēn shí qíng jǐng 。jīng zhì měi miào yǔ xiān fǔ de qí yì měi jǐng róng wéi yī tǐ 。sān 、shàn yòng xiū cí 。qǔ zhōng yòng le bǐ yù 、kuā zhāng hé chèn tuō shǒu fǎ 。“ruǐ zhū gōng ”shì dào jiāo chuán shuō zhōng de tiān gōng ,“péng lái ”zé shì chuán shuō zhōng de hǎi shàng xiān shān 。zuò zhě bǎ xī hú de měi bǐ yù chéng měi bú shèng shōu de tiān gōng hé xiān shān ,ràng rén lián xiǎng dào xī hú de měi 。“qiān jī yún jǐn zhòng ”,xíng róng tiān shàng de yún hé cǎi xiá xiàng zhī nǚ yòng zhī jī zhī chū de qiān zhòng yún jǐn ,huàn xiǎng yǔ xiàn shí xiàng róng hé ,shǐ xī hú yè jǐng gèng jiā róu mèi dòng rén 。zhèn zhèn wǎn fēng gěi rén dài lái hú miàn de qīng liáng ,shǐ rén shū shì ér qiè yì 、mǎn yì 。shàng xià líng gē dǎ pò le xī hú jì jìng ,gèng xiǎn chū sì zhōu de ān tián 。“qiān jī yún jǐn zhòng ”shì xíng róng wǎn xiá zhī duō zhī měi “,yī piàn yín hé dòng ”nǎi shì xíng róng yín hé de lěng qīng 。cǐ liǎng jù nǎi shì shù mù shàng de chèn tuō 。yī gè xíng róng duō yī gè xíng róng lěng qīng ,wú xíng zhōng zēng qiáng le huà miàn suǒ biǎo dá de gǎn qíng sè cǎi 。sì 、yǐn yòng diǎn gù 。yǐn yòng xiāo shǐ 、nòng yù de gù shì 。xiāo shǐ shàn chuī xiāo ,qín mù gōng jiāng xǐ ài chuī xiāo de nǚ ér nòng yù jià gěi tā 。shù nián hòu ,nòng yù chéng fèng 、xiāo shǐ chéng lóng ,shēng tiān ér qù 。(jiàn hàn liú xiàng 《liè xiān chuán ·juàn shàng ·xiāo shǐ 》。wǔ 、yā yùn 。chú le “piāo miǎo jiā rén shuāng fēi fèng ”hé “lán gàn wǎn fēng ”,qí tā de yùn jiǎo xiàng tóng 。liù 、duì zhàng gōng zhěng 。 duì zhàng shì yòng duì chēng de zì jù huò àn zhào zì yīn de píng zè hé zì yì de xū shí zuò chéng duì ǒu de yǔ jù yǐ zēng qiáng yǔ yán de gǎn rǎn lì hé biǎo xiàn lì ,shǐ nèi róng gèng xiān míng yǒu lǐ ,ràng dú zhě yǒu shēn kè de yìn xiàng 。rú “ruǐ zhū gōng ,péng lái dòng ”“qīng sōng yǐng lǐ ,hóng ǒu xiāng zhōng ”。lìng wài ,quán qǔ yǔ yán huá lì ,fēng gé diǎn yǎ ,yòng zì yǎ zhèng ,quán piān sàn qǔ jiē shì 。qí yǔ yán chōng mǎn huá lì měi ,yǔ jù jīng liàn ,cí yǔ pèi dā qià dāng ,shǒu fǎ shú liàn ,jù bèi běn shēn de diǎn yǎ fēng gé 。 zài nèi róng shàng yě hěn yǒu tè sè ,yī 、yǐ jǐng tuō qíng 。zuò zhě xuǎn yòng le lán gàn 、líng gē 、yú huǒ lái gài kuò xī hú qiū yè zhī měi 。zuò zhě tōng guò xīng xīng diǎn huǒ de yú huò ,shí duàn shí xù de wǎn fēng ,shàng shàng xià xià de líng gē ,bǎ qiū yè xī hú de jìng ,biǎo xiàn dé shí fèn shēng dòng chuán shén 。èr 、shì jiào 、tīng jiào 、xiù jiào 、chù jiào hé huàn jiào de jiāo cuò 。shì jiào ——qīng sōng yǐng lǐ ,kàn jiàn qīng sè de sōng shù dǎo yǐng zài hú lǐ 。tīng jiào ——piāo miǎo jiā rén shuāng fēi fèng ,zǐ xiāo hán yuè mǎn zhǎng kōng ,tīng dào rì yè yóu hú rén de xiāo shēng yīng qǐ le 。xiù jiào ——hóng ǒu xiāng zhōng ,xiù dào hú shàng hé huā piāo lái de zhèn zhèn qīng xiāng 。chù jiào ——lán gàn wǎn fēng ,wǎn fēng chuī lái ,chù dào shī rén de jī fū 。 huàn jiào ——piāo miǎo jiā rén shuāng fēi fèng ,zǐ xiāo hán yuè mǎn zhǎng kōng ,zuò zhě huàn xiǎng fǎng fó kàn jiàn le liǎng wèi jiā rén qí zhe fēi fèng ,pī zhe qīng lěng de yuè guāng xiàng guǎng hán gōng fēi qù 。
dǒu hán hái rè ,jí yǔ suí qíng ,huà gōng wú zhǔn ,jiāng xī piān nán ,gèng xiàng fèn xié chù 、lì duō shí 。yín bìn diāo shuāng ,shì wèi jiáo là ,bìng gǔ qiè cháo yī 。wǒ yǒu yī hú fēng yuè ,lì dān zhī zǐ ,yuē jun1 tóng huà xīn qī 。

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

陡寒还热,急雨随晴,化工无准,将息偏难,更向分携处、立多时。吟鬓凋霜,世味嚼蜡,病骨怯朝衣。我有一壶风月,荔丹芝紫,约君同话心期。
暗尘明月小桃枝,旧家时情味。问而今、风转蛾儿底。有谁把、春衫试。
草堂前的枣树任由西邻打枣,她是没有饭吃没有儿子的一位妇人。不是因为穷困怎么会做这样的事情?只因为不让她变恐(...)
次句在画面上突出了结绮、临春两座凌空高楼(还应(...)

相关赏析

是。白马,绿马。又来了,马那里有绿马?前日你每阿嫂有病,教我去求笺,那道人说:"大象不妨,绿马不倒。"这是命里的马,不是骑的。我只道是骑的马。一买买了马,叫来兴。兄弟,你便权应我一声。我应。来兴!有。你去抱我的青马来。正是不曾骑(...)
人未老,
(2)幸:表示尊敬对方的用语。
少甚宰相人家,招婿的娇姿。其间或有个人儿似尔,那里取那温柔,这般才思?想莺莺意儿,怎不教人梦想眠思?
杨梅结实正是阴雨连绵的时候,天地苍茫一片,时间恰是晚春。 愁深难眠更哪堪楚猿夜啼,好梦易醒禁不住越鸡伺晨。 雨雾朦朦从海隅直达南极边的尽头,江涛汹汹淹没了北去的渡口。 身上的白衣被江南的梅雨墨染,却不是京城的尘埃所为。 ①梅雨:农历四五月间,江南一带在杨梅成熟时,常阴雨连绵,这段时间,就称作梅雨季节。其雨叫梅雨,也叫黄梅雨, ②梅实:杨梅的果实,俗称杨梅。 ③楚、越:泛指江南。这儿都是指江南的永州,永州是荆楚的最南端,也是南越的最北处。 ④海雾:海上的雾气。唐张若虚《春江花月夜》“斜月沉沉藏海雾,碣石潇湘无限路。”此处借其乡思之苦的意。 ⑤江雪:江涛如雪。北津:北去的渡口。 ⑥素衣:白色的衣。这里是化用典故,谢脁诗云:“京洛多风尘,素衣化为缁。”这是说“京洛有许多灰沙,白衣服都被染成黑的了。”柳宗元是反其意而用之。
一月一、三月三、五月五、七月七、九月九,在中国都是节日,真是有趣的巧合。元代的民间散曲家注意到这一点,作了同曲牌的组曲分咏它们,本篇就是其中的一支。既然是分咏,就必然要突出各个令节的特色。七夕的特色主要表现在两个方面:一是牛郎织女在夜间的相会,这是家喻户晓而又令人动容的美丽传说;二是民间妇女的“乞巧”风俗,《西京杂记》:“汉彩女常以七月七日穿针于开襟楼,俱以习之。”可见其来源颇为古老(...)

作者介绍

郭年长 郭年长郭年长,字少鹤,曲沃人。诸生。有《燕居集》。

次韵诸公清樾轩诗原文,次韵诸公清樾轩诗翻译,次韵诸公清樾轩诗赏析,次韵诸公清樾轩诗阅读答案,出自郭年长的作品

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。五淦诗词网网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | http://www.cellularsystemsgreenbay.com/73TnV/3NEYjhBDO.html