念奴娇(暮春寿太守)

作者:瞿家鏊 朝代:明代诗人
念奴娇(暮春寿太守)原文
诗的主要特点之一就是诉诸形象思维,它的创作手法也常以比兴为主。当然,一首好诗总要比散文写得更加含蓄曲折,余味无穷。而从常识论,一篇说理散文,基本上总是以逻辑思维为主的,韩愈的《马说》肯定是一篇说理文,但它似寓言而实非寓言,用比喻说理却并未把所持的论点正面说穿,更没有把个人意见强加给读者。全篇几乎始终通过形象思维来描述千里马的遭遇,只摆出活生生的事实却省却了讲大道理的笔墨,这已经可以说是诗的写法了。更巧妙地是作者利用了古汉语中不可缺少的虚词(语助词、感叹词和连接词),体现出抒情诗应有的一唱三叹的滋味和意境,尽管我们读起来是一篇散文,但仔细品评,却俨然是一首发挥得淋漓尽致的抒情诗。这种“以诗为文”的本领,始自西汉的司马迁(谁也不曾承认过司马迁是诗人),到了韩愈、柳宗元,乃得到进一步的发展;至宋代的欧阳修、苏轼(尤其是欧阳修)而达到一个新的高度。这是我们研究中国文学史和学习古典散文应该注意的新课题。
①周草窗:南宋著名词人周密,字公谨,号草窗。越中:泛指今浙江绍兴一带。②玉管春葭:葭:芦苇,这里指芦灰。③满树幽香二句:林逋《山园小梅》诗:“疏影横斜水清浅,暗香浮动月黄昏。”此化用其意。④横斜:指梅花的影子。⑤游骢:指旅途上的马。
“胡未灭,鬓先秋,泪空流。”这三句步步紧逼,声调短促,说尽平生不得志。放眼西北,神州陆沉,残虏未扫;回首人生,流年暗度,两鬓已苍;沉思往事,雄心虽在,壮志难酬。“未”“先”“空”三字在承接比照中,流露出沉痛的感情,越转越深:人生自古谁不老?但逆胡尚未灭,功业尚未成,岁月已无多,这才迫切感到人“先”老之酸楚。“一事无成霜鬓侵”,一股悲凉渗透心头,人生老大矣。然而,即使天假数年,双鬓再青,也难以实现“攘除奸凶,兴复汉室”的事业。“朱门沉沉按歌舞,厩马肥死弓断弦”,“云外华山千仞,依旧无人问”。所以说,这忧国之泪只是“空”流,一个“空”字既写了内心的失望和痛苦,也写了对君臣尽醉的偏安东南一隅的小朝廷的不满和愤慨。“此生谁料,心在天山,身老沧洲。”最后三句总结一生,反省现实。“天山”代指抗敌前线,“沧洲”指闲居之地,“此生谁料”即“谁料此生”。词人没料到,自己的一生(...)
韵译当初你离去时春潮漫平栏杆;如今秋蝉不鸣露水挂满树枝。我永远怀念当时那美好时节;今日重倚槛前不觉时光流逝。(...)
只见肩侵鬓,唯忧骨透皮。不须当户立,头上有钟馗。
《村居》描写出了一幅春天孩子们在村旁的芳草地上放风筝的图画,是一幅自然(...)
①这首诗选自《万历固原州志》。此诗是作者九月九日重阳节登长城关时所作。②嘹呖:形容雁声响亮而曼长。《宣统固原州志》、《民国固原县志》作“嘹嘹”。③省嵬城:西夏城名。(...)
诗的主要特点之一就是诉诸形象思维,它的创作手法也常以比兴为主。当然,一首好诗总要比散文写得更加含蓄曲折,余味无穷。而从常识论,一篇说理散文,基本上总是以逻辑思维为主的,韩愈的《马说》肯定是一篇说理文,但它似寓言而实非寓言,用比喻说理却并未把所持的论点正面说穿,更没有把个人意见强加给读者。全篇几乎始终通过形象思维来描述千里马的遭遇,只摆出活生生的事实却省却了讲大道理的笔墨,这已经可以说是诗的写法了。更巧妙地是作者利用了古汉语中不可缺少的虚词(语助词、感叹词和连接词),体现出抒情诗应有的一唱三叹的滋味和意境,尽管我们读起来是一篇散文,但仔细品评,却俨然是一首发挥得淋漓尽致的抒情诗。这种“以诗为文”的本领,始自西汉的司马迁(谁也不曾承认过司马迁是诗人),到了韩愈、柳宗元,乃得到进一步的发展;至宋代的欧阳修、苏轼(尤其是欧阳修)而达到一个新的高度。这是我们研究中国文学史和学习古典散文应该注意的新课题。
这里牵涉到一句诗的异文。“扪萝正意我”中“正意”二字,一作“忽遗”,一作“勿遗”。“忽遗我”意思是:忽将我遗忘。前者似不符合沈约与范云间的感情,且与全诗情绪不一,后者表示的是一种希冀之情,虽然可通,但不如“正意我”所表达出的(...)
念奴娇(暮春寿太守)拼音解读
shī de zhǔ yào tè diǎn zhī yī jiù shì sù zhū xíng xiàng sī wéi ,tā de chuàng zuò shǒu fǎ yě cháng yǐ bǐ xìng wéi zhǔ 。dāng rán ,yī shǒu hǎo shī zǒng yào bǐ sàn wén xiě dé gèng jiā hán xù qǔ shé ,yú wèi wú qióng 。ér cóng cháng shí lùn ,yī piān shuō lǐ sàn wén ,jī běn shàng zǒng shì yǐ luó jí sī wéi wéi zhǔ de ,hán yù de 《mǎ shuō 》kěn dìng shì yī piān shuō lǐ wén ,dàn tā sì yù yán ér shí fēi yù yán ,yòng bǐ yù shuō lǐ què bìng wèi bǎ suǒ chí de lùn diǎn zhèng miàn shuō chuān ,gèng méi yǒu bǎ gè rén yì jiàn qiáng jiā gěi dú zhě 。quán piān jǐ hū shǐ zhōng tōng guò xíng xiàng sī wéi lái miáo shù qiān lǐ mǎ de zāo yù ,zhī bǎi chū huó shēng shēng de shì shí què shěng què le jiǎng dà dào lǐ de bǐ mò ,zhè yǐ jīng kě yǐ shuō shì shī de xiě fǎ le 。gèng qiǎo miào dì shì zuò zhě lì yòng le gǔ hàn yǔ zhōng bú kě quē shǎo de xū cí (yǔ zhù cí 、gǎn tàn cí hé lián jiē cí ),tǐ xiàn chū shū qíng shī yīng yǒu de yī chàng sān tàn de zī wèi hé yì jìng ,jìn guǎn wǒ men dú qǐ lái shì yī piān sàn wén ,dàn zǎi xì pǐn píng ,què yǎn rán shì yī shǒu fā huī dé lín lí jìn zhì de shū qíng shī 。zhè zhǒng “yǐ shī wéi wén ”de běn lǐng ,shǐ zì xī hàn de sī mǎ qiān (shuí yě bú céng chéng rèn guò sī mǎ qiān shì shī rén ),dào le hán yù 、liǔ zōng yuán ,nǎi dé dào jìn yī bù de fā zhǎn ;zhì sòng dài de ōu yáng xiū 、sū shì (yóu qí shì ōu yáng xiū )ér dá dào yī gè xīn de gāo dù 。zhè shì wǒ men yán jiū zhōng guó wén xué shǐ hé xué xí gǔ diǎn sàn wén yīng gāi zhù yì de xīn kè tí 。
①zhōu cǎo chuāng :nán sòng zhe míng cí rén zhōu mì ,zì gōng jǐn ,hào cǎo chuāng 。yuè zhōng :fàn zhǐ jīn zhè jiāng shào xìng yī dài 。②yù guǎn chūn jiā :jiā :lú wěi ,zhè lǐ zhǐ lú huī 。③mǎn shù yōu xiāng èr jù :lín bū 《shān yuán xiǎo méi 》shī :“shū yǐng héng xié shuǐ qīng qiǎn ,àn xiāng fú dòng yuè huáng hūn 。”cǐ huà yòng qí yì 。④héng xié :zhǐ méi huā de yǐng zǐ 。⑤yóu cōng :zhǐ lǚ tú shàng de mǎ 。
“hú wèi miè ,bìn xiān qiū ,lèi kōng liú 。”zhè sān jù bù bù jǐn bī ,shēng diào duǎn cù ,shuō jìn píng shēng bú dé zhì 。fàng yǎn xī běi ,shén zhōu lù chén ,cán lǔ wèi sǎo ;huí shǒu rén shēng ,liú nián àn dù ,liǎng bìn yǐ cāng ;chén sī wǎng shì ,xióng xīn suī zài ,zhuàng zhì nán chóu 。“wèi ”“xiān ”“kōng ”sān zì zài chéng jiē bǐ zhào zhōng ,liú lù chū chén tòng de gǎn qíng ,yuè zhuǎn yuè shēn :rén shēng zì gǔ shuí bú lǎo ?dàn nì hú shàng wèi miè ,gōng yè shàng wèi chéng ,suì yuè yǐ wú duō ,zhè cái pò qiē gǎn dào rén “xiān ”lǎo zhī suān chǔ 。“yī shì wú chéng shuāng bìn qīn ”,yī gǔ bēi liáng shèn tòu xīn tóu ,rén shēng lǎo dà yǐ 。rán ér ,jí shǐ tiān jiǎ shù nián ,shuāng bìn zài qīng ,yě nán yǐ shí xiàn “rǎng chú jiān xiōng ,xìng fù hàn shì ”de shì yè 。“zhū mén chén chén àn gē wǔ ,jiù mǎ féi sǐ gōng duàn xián ”,“yún wài huá shān qiān rèn ,yī jiù wú rén wèn ”。suǒ yǐ shuō ,zhè yōu guó zhī lèi zhī shì “kōng ”liú ,yī gè “kōng ”zì jì xiě le nèi xīn de shī wàng hé tòng kǔ ,yě xiě le duì jun1 chén jìn zuì de piān ān dōng nán yī yú de xiǎo cháo tíng de bú mǎn hé fèn kǎi 。“cǐ shēng shuí liào ,xīn zài tiān shān ,shēn lǎo cāng zhōu 。”zuì hòu sān jù zǒng jié yī shēng ,fǎn shěng xiàn shí 。“tiān shān ”dài zhǐ kàng dí qián xiàn ,“cāng zhōu ”zhǐ xián jū zhī dì ,“cǐ shēng shuí liào ”jí “shuí liào cǐ shēng ”。cí rén méi liào dào ,zì jǐ de yī shēng (...)
yùn yì dāng chū nǐ lí qù shí chūn cháo màn píng lán gǎn ;rú jīn qiū chán bú míng lù shuǐ guà mǎn shù zhī 。wǒ yǒng yuǎn huái niàn dāng shí nà měi hǎo shí jiē ;jīn rì zhòng yǐ kǎn qián bú jiào shí guāng liú shì 。(...)
zhī jiàn jiān qīn bìn ,wéi yōu gǔ tòu pí 。bú xū dāng hù lì ,tóu shàng yǒu zhōng kuí 。
《cūn jū 》miáo xiě chū le yī fú chūn tiān hái zǐ men zài cūn páng de fāng cǎo dì shàng fàng fēng zhēng de tú huà ,shì yī fú zì rán (...)
①zhè shǒu shī xuǎn zì 《wàn lì gù yuán zhōu zhì 》。cǐ shī shì zuò zhě jiǔ yuè jiǔ rì zhòng yáng jiē dēng zhǎng chéng guān shí suǒ zuò 。②liáo lì :xíng róng yàn shēng xiǎng liàng ér màn zhǎng 。《xuān tǒng gù yuán zhōu zhì 》、《mín guó gù yuán xiàn zhì 》zuò “liáo liáo ”。③shěng wéi chéng :xī xià chéng míng 。(...)
shī de zhǔ yào tè diǎn zhī yī jiù shì sù zhū xíng xiàng sī wéi ,tā de chuàng zuò shǒu fǎ yě cháng yǐ bǐ xìng wéi zhǔ 。dāng rán ,yī shǒu hǎo shī zǒng yào bǐ sàn wén xiě dé gèng jiā hán xù qǔ shé ,yú wèi wú qióng 。ér cóng cháng shí lùn ,yī piān shuō lǐ sàn wén ,jī běn shàng zǒng shì yǐ luó jí sī wéi wéi zhǔ de ,hán yù de 《mǎ shuō 》kěn dìng shì yī piān shuō lǐ wén ,dàn tā sì yù yán ér shí fēi yù yán ,yòng bǐ yù shuō lǐ què bìng wèi bǎ suǒ chí de lùn diǎn zhèng miàn shuō chuān ,gèng méi yǒu bǎ gè rén yì jiàn qiáng jiā gěi dú zhě 。quán piān jǐ hū shǐ zhōng tōng guò xíng xiàng sī wéi lái miáo shù qiān lǐ mǎ de zāo yù ,zhī bǎi chū huó shēng shēng de shì shí què shěng què le jiǎng dà dào lǐ de bǐ mò ,zhè yǐ jīng kě yǐ shuō shì shī de xiě fǎ le 。gèng qiǎo miào dì shì zuò zhě lì yòng le gǔ hàn yǔ zhōng bú kě quē shǎo de xū cí (yǔ zhù cí 、gǎn tàn cí hé lián jiē cí ),tǐ xiàn chū shū qíng shī yīng yǒu de yī chàng sān tàn de zī wèi hé yì jìng ,jìn guǎn wǒ men dú qǐ lái shì yī piān sàn wén ,dàn zǎi xì pǐn píng ,què yǎn rán shì yī shǒu fā huī dé lín lí jìn zhì de shū qíng shī 。zhè zhǒng “yǐ shī wéi wén ”de běn lǐng ,shǐ zì xī hàn de sī mǎ qiān (shuí yě bú céng chéng rèn guò sī mǎ qiān shì shī rén ),dào le hán yù 、liǔ zōng yuán ,nǎi dé dào jìn yī bù de fā zhǎn ;zhì sòng dài de ōu yáng xiū 、sū shì (yóu qí shì ōu yáng xiū )ér dá dào yī gè xīn de gāo dù 。zhè shì wǒ men yán jiū zhōng guó wén xué shǐ hé xué xí gǔ diǎn sàn wén yīng gāi zhù yì de xīn kè tí 。
zhè lǐ qiān shè dào yī jù shī de yì wén 。“mén luó zhèng yì wǒ ”zhōng “zhèng yì ”èr zì ,yī zuò “hū yí ”,yī zuò “wù yí ”。“hū yí wǒ ”yì sī shì :hū jiāng wǒ yí wàng 。qián zhě sì bú fú hé shěn yuē yǔ fàn yún jiān de gǎn qíng ,qiě yǔ quán shī qíng xù bú yī ,hòu zhě biǎo shì de shì yī zhǒng xī jì zhī qíng ,suī rán kě tōng ,dàn bú rú “zhèng yì wǒ ”suǒ biǎo dá chū de (...)

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

这里牵涉到一句诗的异文。“扪萝正意我”中“正意”二字,一作“忽遗”,一作“勿遗”。“忽遗我”意思是:忽将我遗忘。前者似不符合沈约与范云间的感情,且与全诗情绪不一,后者表示的是一种希冀之情,虽然可通,但不如“正意我”所表达出的(...)
火匝匝把衣服紧攥着,你药死亲夫,该死罪的,我放了你,倒等你逃走去了?你道我该死罪怎生逃?张海棠也,我则道嫁良人十成九稳,今日个越不见末尾三梢。则我这负屈的有口难言,赤紧的原告人见肚生苗,这一场没揣的罪名除非天地表!可知道你药死了亲夫,自有个天理神明鉴察。我(...)
“绿树村边合,青山郭外斜。”走进村里,作者顾盼之间竟是这样一种清新愉悦的感受。这两句上句漫收近境,绿树环(...)
①周草窗:南宋著名词人周密,字公谨,号草窗。越中:泛指今浙江绍兴一带。②玉管春葭:葭:芦苇,这里指芦灰。③满树幽香二句:林逋《山园小梅》诗:“疏影横斜水清浅,暗香浮动月黄昏。”此化用其意。④横斜:指梅花的影子。⑤游骢:指旅途上的马。

相关赏析

如芳香甜美的荣华富贵,世间纵然有,但从来不到我们辛氏家门。比不得人家子弟们,腰间挂着一串串金光灿烂的金印,何等趾高气扬!谋取高官显爵、光宗耀祖之事,就交给你了。从今往后,你青云直上的时候,不必回想今天咱们兄弟之间的这场对床夜语;不过,官场有官场的一套,做大官就(...)
《桃夭》篇的写法也很讲究。看似只变换了几个字,反复咏唱,实际上作者是很为用心的。头一章写“花”,二章写“实”,三章写“叶”,利用桃树的三变,表达了三层不同的意思。写花,是(...)
千磨万击还坚劲,任尔东西南北风。
操余弧兮反沦降,援北斗兮酌桂浆;
起笔从视觉形象写起:群峰高耸,山,无需多着墨,用一“寒”,其色自青,翠色浮空,透出一片寒意;而“耸”字极神,山高,峰极为挺拔。诗人投宿的寺院就坐落在群峰环绕的一(...)
【注 释】 1、清明:二十四节气之一,在阳历四月五日前后。旧俗当天有扫墓、踏青、插柳等活动。宫中以当天为秋千节,坤宁宫及各后宫都安置秋千,嫔妃做秋千之戏。 2、纷纷:形容多。 3、欲断魂:形容伤感极深,好像灵魂要与身体分开一样。断魂:神情凄迷,烦闷不乐。这两句是说,清明时候,阴雨连绵,飘飘(...)

作者介绍

瞿家鏊 瞿家鏊瞿家鏊,字吾山,浏阳人。嘉庆戊辰进士,官馆陶知县。有《微雨春草》、《山房小草》。

念奴娇(暮春寿太守)原文,念奴娇(暮春寿太守)翻译,念奴娇(暮春寿太守)赏析,念奴娇(暮春寿太守)阅读答案,出自瞿家鏊的作品

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。五淦诗词网网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | http://www.cellularsystemsgreenbay.com/MhAX6c/3QnOMQUr9m.html